Blog tinh yeu, truyen tinh yeu cam dong

Blog tinh yeu, hình ảnh ý nghĩa: thong-diep-tinh-yeu

Sao em không nói với anh em là "con nhà phố, bố làm to"



Chào các độc giả mục Tâm sự! Khi viết câu chuyện này, lòng em cảm thấy rối bời và hụt hẫng. Cũng bởi em đã lầm lỡ khi trao trái tim cho một kẻ không có tình yêu. Em đã mù quáng khi tin vào những lời anh nói để rồi những ngày sau sống trong dằn vặt, đau khổ.
Em vốn là con một gia đình khá giả bởi bố mẹ em đều là Doanh nhân. Vì chỉ có mình em nên bố mẹ một mực chăm bẵm. Bố cũng nhiều lần nói chuyện định hướng cho em trong chuyện tình yêu. Vì hiểu sự lo lắng của bố mẹ, lại kế thừa những đức tính trời phú của họ nên em sớm hiểu chuyện.
Gia đình em là thế, nhưng đến trường em sống hòa đồng và luôn giấu kín thân phận của mình. Vì thế khoảng cách giữa em và bạn bè không có gì khác biệt. Thậm chí, em còn chơi thân với các bạn có hoàn cảnh éo le hơn, đôi khi em khéo léo giúp đỡ các bạn trong cuộc sống. Em vô tư nên tới năm cuối mới có mối tình đầu.

Cách đây 5 tháng em có gặp và quen anh. Anh có hình thức, lại là học sinh xuất sắc của trường, kỳ nào anh cũng giành học bổng. Thấy em ưa nhìn lại thân thiện nên anh đã làm quen với em. Sau 2 tuần nói chuyện thì anh ngỏ lời yêu thương em. Vì yêu anh nên em đã đồng ý. Khi thành người yêu rồi, tiếp xúc nhiều em mới biết, anh khá trầm tính, ít nói và rất tiết kiệm trong chi tiêu.
Dù anh có học bổng, có việc làm thêm, tháng kiếm 3-4 triệu đồng, nhưng anh chưa một lần đưa em đi ăn hàng, chủ yếu là anh mua về tự nấu và mời em ăn. Đôi lần, anh còn bảo em tự bỏ tiền đi mua đồ về hai đứa nấu ăn. Vì em sống khá thoáng nên không câu nệ lắm, em được ai đó nấu cho ăn là thích lắm rồi.
Anh nói, anh biết em quê ở đây, nhưng chưa rõ gia thế em thế nào. Có hôm, anh ngỏ ý bảo em đưa anh về nhà chơi. Em sợ anh biết hoàn cảnh thật, nên đã nói dối gia đình lao động vất vả, bố mẹ khá khó tính chưa cho yêu sớm. Em cũng kêu với anh rằng em không dám nói với bố mẹ là em đang yêu. Anh nghe thế, nhìn em đầy hoài nghi.
Như em nói, anh khá đẹp trai, học hành có tiếng nên cũng có nhiều cô có điều kiện theo đuổi. Trong đó, có chị V.T – hot girl khá nổi tiếng của trường. Đôi lần thấy anh đi với em, chị đó còn nói châm chọc, cười khẩy trêu em. Nhưng với anh chị đó rất nhã nhặn, dễ thương. Em để ý thấy anh cũng có chút xao lòng nên đôi lần quyến luyến nhìn chị đó.
Yêu được 3 tháng anh ngỏ ý muốn được “thân mật” hơn với em. Em cũng hơi sợ, bởi lúc này tình cảm giữa chúng em vẫn chưa nói là sâu sắc lắm. Em thậm chí còn chưa biết quê, biết gia đình anh hoàn cảnh thế nào. Còn anh cũng mới chỉ biết sơ qua về em thôi. Khi em từ chối, anh đã hờn dỗi và lên tiếng chê bai gia đình em là nghèo, bố mẹ không có nghề nghiệp ổn định.
Chưa dừng lại ở đó, để thuyết phục em, anh còn chứng minh gia cảnh của mình. Anh mở tủ đưa ảnh gia đình cho em xem. Thì ra bố mẹ anh đều làm trong tập đoàn lớn, bố anh là phó phòng kế toán, còn mẹ anh là nhân viên cấp dưới của bố anh. Gia đình anh có hai người con trai. Anh trai anh hiện đang là Thạc sĩ. Em nghe thế cũng mừng cho anh, nhưng em không ngờ anh lại chê bai bố mẹ em như vậy.
Trước những lời gạ gẫm của anh, em đã từ chối và bỏ về. Còn anh cũng không níu kéo hay nói gì thêm với em. Phải tới 2 tuần sau em mới gặp anh ở trường. Đúng vào hôm sinh nhật của anh. Anh ngỏ ý bảo em chiều ở lại dự sinh nhật anh. Hôm đó, tan lớp em đã ra cửa hàng may mặc gần đó mua tặng anh một chiếc cà vạt màu đỏ. Em cứ nghĩ là anh sẽ thích nó và dùng nó cho lễ tốt nghiệp sắp tới.
Đến dự sinh nhật anh có bạn bè khu trọ, chị V.T và 2 người chị họ của anh. Màn chào hỏi, anh có giới thiệu em là bạn gái của anh. Khi mới dứt lời, chị họ anh đã hỏi thẳng em quê ở đâu, bố mẹ làm gì? Khi em chưa trả lời, thì anh đã trả lời hộ em. Anh còn nói “Bố mẹ ở nhà không nghề nghiệp gì ổn định cả”. Các chị anh đã cười ồ lên, em cũng không hiểu sao lại có những người “vô duyên” đến vậy hả anh?
Đến tiết mục bóc quà, khi thấy món quà của em anh không mấy hào hứng, chị anh còn vô duyên tới mức bảo rằng “Cái này hợp với việc mặc đi bê tráp cưới hỏi, chứ không đi làm được đâu”. Sau đó, anh mở hộp quà kia ra là một chiếc đồng hồ rất đẹp. Anh nhìn chiếc đồng hồ, rồi nhìn em. Anh đưa về phía em nói “Đây là quà của V.T tặng anh”. Em biết câu anh nói có nhiều hàm ý nên lòng buồn vô hạn.
Sau hôm đó, anh đã đòi chia tay với em. Anh nói, em đừng quay lại nữa vì anh thấy không vui khi nhìn thấy sự có mặt của em. Anh thấy em không xứng, không môn đăng hộ đối với anh. Còn em đã khóc rất nhiều, em không nghĩ vật chất quan trọng tới như vậy. Anh đã bỏ rơi em, và nhận lời yêu chị V.T dù em đã xin anh đừng làm thế. Bạn bè em, ai cũng nói em “đũa mốc” làm sao chòi được “mâm son”. Giờ em đã thấm thía, sao anh lại đặt vật chất hơn cả tình yêu như vậy chứ?
Lẽ ra em sẽ im lặng nín nhịn và không có sự phản pháo gì cả? Nhưng vì anh và chị V.T suốt ngày diễu qua diễu lại lớp em lại còn cầm tay nhau chỉ trỏ về phía em khiến em tức mắt. Mới hôm qua, em đã bảo bố chở em đến trường. Khi thấy em bước ra từ chiếc xe BMV màu kem của bố, chị V.T đã trố mắt lên vì ngạc nhiên, chưa kể cách ăn mặc của em cũng khiến chị mắt tròn mắt dẹt. Còn anh chỉ biết đứng đó và im lặng. Em cố tình chào bố thật to để mọi người biết rằng đó không phải là một màn kịch.
Cuộc sống là thế, khi mất đi điều gì đó người ta mới hối tiếc. Đôi lần anh gọi điện, rồi nhắn tin xin lỗi em nhưng em đã không trả lời. Có lẽ, giờ là lúc để em quên đi tất cả, quên đi con người bội bạc trọng vật chất hơn tình yêu đó. Và em thề, em sẽ không bao giờ quay lại với con người như anh B.T ạ!
[Đọc Truyện Này...]


Này người yêu cũ, có khi nào anh nhớ tới em không?



...
Có những lúc em tự hỏi bản thân mình, có khi nào anh đã nhớ về em - một người luôn yêu anh như sinh mệnh...
Em với anh lúc trước rất hay cãi nhau vì những trò chơi trẻ con. Nhưng vào một ngày, trái tim bé nhỏ ấy đã rung rinh trước nụ cười tỏa nắng của anh - nụ cười ấy làm em nhớ mãi. Với một đứa con gái như em, tỏ tình với anh quả là điều không dễ. Yêu anh đơn phương - em đã rất đau, trái tim em chưa bao giờ biết đau vì một đứa con trai. Có những lúc em đã từ bỏ tình cảm ấy nhưng sao em vẫn không thể. Anh biết đấy, em đã rất nỗ lực để có được anh và cuối cùng thì sao nhỉ?

Anh đã quay về phía em, em đã rất vui vì lời tỏ tình trẻ con của anh. Hạnh phúc,đối với em nó thật đơn giản. Hạnh phúc là khi anh luôn bên em khi em buồn, luôn cố gắng dành thời gian nghe em lảm nhảm những thứ trên đời, luôn là chỗ để em xả nỗi buồn bực. Anh biết không? Em đã từng rất yêu anh, yêu anh như chính hơi thở của em.
Cứ ngỡ em sẽ luôn có hạnh phúc ấy bên mình. Nhưng anh lại bỏ đi, tình yêu đầu tiên làm trái tim em tan nát, em khóc từng ngày, tự nhủ rằng em sẽ quên được anh. Nhưng anh biết không, em đã không làm được. Em đã rất nhớ anh, mỗi khi nghĩ về anh trái tim em lại đau, nước mắt em lại rơi. Có những lúc em ngồi nghe những bài hát buồn, em lại nhớ anh, nước mắt vẫn thế tuôn rơi. Em ngốc lắm,anh nhỉ?
Cũng đã gần một năm - anh đã có người mới, em cũng có - nhưng sao em vẫn luôn nhớ về anh? Không ai có thể làm em cười nhiều như anh, cũng chả có ai quan tâm em, lắng nghe em lảm nhảm hàng ngày. Em vẫn luôn muốn có anh bên cạnh. Em đã từng ước ao rằng anh sẽ quay về bên em, lại yêu em như thế. Có những lúc em tự hỏi bản thân mình, có khi nào anh đã nhớ về em - một người luôn yêu anh như sinh mệnh...
[Đọc Truyện Này...]


Em vẫn sẽ chờ anh chừng nào anh còn muốn quay về!



[Tam su]
“Chồng ‘xong việc’ chưa? Em chờ dưới sảnh khách sạn 3 tiếng rồi”
.
Đến nay, vợ chồng tôi đã đường ai nấy đi gần 2 năm nay. Song khi không còn là vợ chồng của nhau nữa thì anh lại có vẻ đối xử với mẹ con tôi còn tốt hơn hẳn khi là vợ chồng chính thức. Hiện, tôi và anh vẫn là hai người bạn trong cuộc sống. Anh vẫn qua thăm con trai và ở lại ăn cơm tối với chúng tôi vào mỗi cuối tuần. Anh vẫn mong được tái hôn lại với tôi, nhưng tôi thì không còn tin anh nữa.
Như đã nói, hoàn cảnh của tôi cũng đã từng gần giống hệt với anh. Tôi cũng nhận ra sự thay đổi ở chồng mình khi anh bắt đầu có nhiều biểu hiện khác thường. Tôi thấy người ta nói rất đúng, khi ngoại tình, phụ nữ dùng tiền để mua sắm và làm đẹp. Nếu bị phát hiện như vợ anh, ngay lập tức chị ấy đòi ly hôn. Nhưng người đàn ông của tôi thì ngược lại. Khi ngoại tình, anh đã dùng tiền để “chăm sóc” cho người tình. Và khi bị phát hiện, anh quay đầu về vì không muốn tan cửa nát nhà.
Bao dung được thì cứ bao dung nếu bạn còn yêu người ấy. Song đa số đàn ông và cả đàn bà nữa, nếu đã ngoại tình thì sẽ không biết đường về đâu.
Thực ra, cuộc sống của vợ chồng tôi tới thời điểm tôi bắt gặp chồng ngoại tình vẫn rất hạnh phúc. Đôi khi tôi không hiểu tại sao chồng tôi lúc ấy lại ngoại tình. Bởi vì chúng tôi đến với nhau vì tình yêu. 3 năm hôn nhân tôi cũng chăm sóc anh từng ly từng tí một.

Tôi cũng là một phụ nữ có thể nói xinh đẹp. Tôi cũng sinh cho anh một đứa con trai đáng yêu và ngoan ngoãn. Và tôi cũng có công việc ổn định với mức thu nhập khá. Đặc biệt, tôi rất biết chăm sóc bản thân để “chiều chồng”. Vì ứng xử khéo léo, biết cách quan tâm, tôi được cả nhà chồng yêu mến… Thế nhưng chẳng hiểu sao anh vẫn lén ngoại tình với người đàn bà khác bên ngoài? Phải chăng, anh ngoại tình vì muốn tìm cảm giác lạ và mong muốn được sở hữu nhiều phụ nữ chăng?
Chồng tôi không đưa nhân tình về nhà hoặc vụng trộm làm tình ngay trên chiếc giường của 2 vợ chồng tôi như nhiều người đàn ông ngốc nghếch vẫn làm thế khi có cơ hội. Ngược lại, chồng tôi thường hẹn hò với tình nhân ở nhà nghỉ hoặc khách sạn. Nói chung, bất cứ nơi nào miễn là không phải ở nhà.
Dù chồng có giấu tôi một cách tinh vi khi lén đi lại với người đàn bà khác, nhưng là một phụ nữ, tôi cũng có giác quan thứ 6 của mình. Chỉ một lần là lượt chiếc áo sơ mi cho chồng đi làm, tôi phát hiện ra chiếc áo sơ mi quen thuộc hôm nay có mùi nước xả vải rất lạ. Nó khác xa với mùi nước xả vải mà nhà tôi đang dùng.
Tất nhiên, tôi nghi ngờ chồng luôn. Tôi lần lại lịch làm việc của chồng thì cũng không thấy anh có những chuyến công tác trong ngày mà chỉ có những cuộc họp với các bộ phận tại cơ quan. Từ chiếc áo có mùi xả vải lạ, tôi quyết làm cho ra lẽ và chú ý đến bất cứ hành động nào nhỏ nhất của chồng.
Chồng tôi là người đàn ông rất thông minh. Vì thế, anh vẫn biểu hiện bình thường với vợ con khi ở nhà. Không còn cách nào, tôi phải dành một khoản tiền không nhỏ để thuê 1 thám tử chuyên nghiệp. Và quả thật, sau nửa tháng bám theo anh, một ngày thám tử đã báo về: Chồng tôi đang gặp gỡ một người đàn bà khác mà hình thức bên ngoài xinh đẹp chẳng kém gì tôi.
Là người khá bình tĩnh, tôi cũng không thích lu loa lên luôn với chồng sau khi nhận được tin thám báo. Tôi vẫn cố gắng đi làm và tỏ ra bình thường mỗi lúc về nhà để chồng không một chút nghi ngờ rằng tôi đã biết mọi chuyện.
Không bao lâu sau đó, một tối giữa tuần, chồng tôi nói có việc gấp ở cơ quan nên cần phải có mặt giải quyết ngay. Nếu như trước đây, tôi sẽ tin lời chồng nói là thật. Nhưng từ khi biết anh cặp kè với người khác, tôi không tin anh nữa.
Chồng ra khỏi nhà, tôi cũng bắt đầu cải trang để đi theo anh. Khi thấy anh đến đón đưa người phụ nữ xinh đẹp kia đi chơi và mua sắm ở một trung tâm thương mại, tôi vẫn hy vọng họ chỉ đang ở trên mức bạn bè với nhau.
Song dù chuẩn bị trước tâm trạng, tôi vẫn giật thót mình khi thấy chồng đưa bồ của anh ấy vào một khách sạn. Và họ đã đặt một phòng ở đây và ở đó suốt 3 tiếng đồng hồ. Tôi đã rất giận và rất sợ, lúc ấy tôi định bằng mọi cách mua chuộc nhân viên lễ tân khách sạn để biết rõ số phòng chồng và bồ thuê rồi xông vào bằng được. Song tôi lại nghĩ, dù bắt tại trận cũng chẳng ích gì. Cái tôi nhìn thấy sẽ càng ám ảnh và khiến tim tôi đau đớn, khó quên hơn.
Tôi quyết định để chồng và bồ của anh thoải mái bên nhau suốt 3 tiếng đồng hồ trong khách sạn ấy. Lúc nhìn đồng hồ đã gần 2 giờ sáng, vì quá mệt mỏi nên tôi quyết định bỏ về nhà. Trước khi về, tôi nhắn cho chồng một tin nhắn: “Chồng ‘xong việc’ chưa? Em đang chờ dưới sảnh khách sạn 3 tiếng rồi. Giờ em về với con. Nếu anh muốn về nhà thì về luôn”.
Khi tin nhắn của tôi vừa gửi đi là khi tôi cũng quay gót ra lấy xe đi về. Nhưng thật sự bất ngờ khi tôi lái xe về đến nhà, tôi đã thấy chồng đang đứng trước cửa nhà đợi tôi. Anh không một lời chối bay chối biến như nhiều người đàn ông khác. Anh chỉ tìm đủ lý do để bào chữa cho lỗi lầm đêm ấy của bản thân.
Và vì còn yêu chồng, vì con tôi còn quá nhỏ, vì anh đã nhận lỗi nên tôi một lần cuối tha thứ cho chồng. Tôi đã nói với anh rằng: “Có 1 thứ mà em không bao giờ muốn tha thứ. Đó chính là chồng ngoại tình. Song em đã phá vỡ nguyên tắc này của mình. Nhưng lần đầu tha thứ cho anh cũng là lần cuối”.
Và cuộc sống của chúng tôi vẫn hạnh phúc sau lần chồng “ăn vụng” đó. Anh vẫn toàn tâm toàn ý lo cho gia đình. Song hình như là người đàn ông đào hoa và đa tình nên dù anh đã cố giam hãm mình nhưng vẫn một lần nữa bị thu hút bởi những phụ nữ có sức hấp dẫn và mới lạ. Sau gần 2 năm tha thứ cho chồng ngoại tình, biết anh vẫn lại tiếp tục “tòm tem” với người phụ nữ khác, lần này tôi quyết định chia tay. Bị động trong ly hôn, nhưng vì biết tính tôi đã quyết nên anh buộc phải chấp nhận.
Tôi viết bài này vừa muốn chia sẻ với bạn đọc, vừa nhắn nhủ những người vợ, người chồng từng có nửa kia đã ngoại tình rằng: Bao dung được thì cứ bao dung nếu bạn còn yêu người ấy. Song đa số đàn ông và cả đàn bà nữa, nếu đã ngoại tình thì sẽ không biết đường về đâu.
Chúc anh và các bạn đọc đã có gia đình luôn có 1 tinh thần thép để giữ chồng, giữ vợ theo cách riêng. Mục đích cuối cùng là để gia đình các bạn hạnh phúc nhất và chính bản thân bạn được hạnh phúc.
[Đọc Truyện Này...]


Những câu nói của đàn ông "không bao giờ đáng tin"



Là con gái, ai cũng thích người yêu mình nói những câu an ủi vỗ về như: Anh yêu em, Anh mãi chỉ yêu em thôi...

Tuy nhiên, có những anh chàng dù chỉ mới quen thôi mà cũng có thể nói ra những câu nói có cánh, dụ dỗ các nàng.

Dấu hiệu để nhận biết những gã Sở Khanh thực sự mà các cô nàng nhẹ dạ cả tin cần đọc để tránh xa nhé.

Với những gã đàn ông Sở Khanh này, cố gắng và mất thời gian tiếp cận một phụ nữ nào đó, hắn không bao giờ có tình cảm thật sự. Ngược lại, hắn chỉ tìm mọi cách dụ dỗ, lừa gạt để chiếm đoạt thân thể hoặc tiền của bạn mà thôi.

Nhưng để nhận diện những gã đàn ông họ Sở này không quá khó đâu bạn gái ạ. Chỉ cần bạn để ý đến những câu nói cửa miệng của hắn, bạn sẽ dễ dàng bắt bóng được chân dung thật của hắn khá nhanh chóng.




1. “Chưa bao giờ anh có được cảm giác xốn xang, nhớ nhung và hạnh phúc như lúc này. Đơn giản vì anh sống gần 30 năm trời mà không biết thế nào là sự ngọt ngào của tình yêu cho tới khi gặp em”.

Khi ở bên bạn, những anh chàng Sở Khanh thường không ngần ngại nói lên cảm xúc hạnh phúc đang có trong lòng. Dù trong lòng chàng ta chẳng hề nghĩ vậy nhưng chàng vẫn nói dối và dẻo như kẹo kéo khi nói như thể bạn là người phụ nữ đầu tiên và duy nhất mới có thể mang lại hạnh phúc thực sự cho chàng.

Những điều ngọt ngào chàng nói này thường khiến những bạn gái nhẹ dạ cả tin thấy sung sướng và hạnh phúc âm ỉ. Bởi con gái suy cho cùng, yêu bằng tai nên dễ bị lừa là vì vậy.

2. “Anh chỉ yêu duy nhất mình em. Chỉ có em mới là tình yêu đích thực mà anh tìm kiếm bấy lâu nay”.

Tương tự như câu nói đầu tiên, nhiều anh chàng Sở Khanh vẫn hay leo lẻo nói những lời có cánh này với người phụ nữ mà hắn đang gạ gẫm. Dù cho trước đó, chàng đã có thể thú nhận yêu rất nhiều cô gái nhưng chỉ khi gặp bạn, chàng mới nhận ra đó là người chàng duy nhất yêu từ trước đến nay. Và chàng tự bảo đó là tình yêu đích thực của đời chàng.

Song sự thật, bạn chẳng quan trọng chút nào với chàng cả. Chàng chỉ muốn lợi dụng bạn. Khi lợi dụng xong hoặc khi đạt được mục đích, chàng sẽ đá bạn như đá chiếc rẻ lau bẩn.

3. “Vợ chồng anh không hạnh phúc. Giờ bọn anh sống chỉ vì con. Anh sẽ nhanh chóng tìm cách li dị vợ để đến với em”.

Nếu như bạn từng gặp gỡ và hẹn hò với những anh chàng Sở Khanh đã có gia đình thì bạn sẽ thường được nghe đi nghe lại câu nói cửa miệng hứa hẹn này.

Chiêu bài của các Sở Khanh đã có vợ luôn là vợ chồng không hạnh phúc, thậm chí giờ vợ chồng hắn chỉ sống vì con cái. Trong thời gian tới, hắn sẽ cố gắng tìm cách li dị vợ nhanh chóng để đến với bạn danh chính ngôn thuận.

Nhưng sự thật, đây chỉ là một vở kịch của những gã Sở Khanh mà thôi. Những bạn gái đừng tin những lời lừa gạt này nhé. Bởi ngày hắn bỏ vợ con sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.

4. "Anh mà dám động vào người em, anh là con..."

Đây là câu nói mà các chàng Sở Khanh hay sử dụng để gạ gẫm bạn mỗi khi muốn thực hiện chuyện ấy mà đang bị bạn ngúng nguẩy từ chối không dứt khoát.

Chàng sẽ luôn thể hiện là người sẽ giữ gìn cho bạn. Thậm chí chàng sẽ không ngại thề thốt nếu dám động vào người bạn. Điều này sẽ khiến bạn tin tưởng hắn nhiều hơn và có thể tự nguyện trao thân cho hắn. Và đó cũng là ngày hắn đạt được mục đích.

5. “Mình chia tay em nhé. Anh yêu em nhiều lắm nhưng anh không thể đến với em được. Anh mong người đàn ông khác sẽ yêu em nhiều hơn anh”.

Ngay cả khi chia tay, những người đàn ông họ Sở bao giờ cũng vẫn sẽ nói những lời rất ngọt ngào. Cuộc chia tay nhìn bề ngoài vẫn là người đàn ông ấy rất tử tế. Hắn lấy lý do dù yêu bạn nhiều lắm nhưng không thể đến được với bạn. Hắn còn hy vọng người đàn ông khác sẽ làm cho bạn hạnh phúc hơn hắn.



Tuy nhiên, đây chỉ là câu nói đầu môi của hắn. Sự thật, hắn chỉ nói vậy, mặc kệ bạn muốn nghĩ gì thì nghĩ. Còn hắn sẽ đánh bài “chuồn êm”.
[Đọc Truyện Này...]


Điều kì diệu của tình yêu là gì?



"Trong vô số điều kỳ diệu của cuộc sống,
Điều kỳ diệu nhất là chúng ta đã tìm thấy nhau"

Tình yêu thật lạ kỳ, không cứ phải bắt đầu bằng câu nói "Anh yêu em", đôi khi đó chỉ là một ánh nhìn, một cái nắm tay hay một nụ hôn.

Và anh đã tìm thấy em trong bộn bề của cuộc sống. Đó thực sự là điều may mắn của cuộc đời anh em à!

Blog tình yêu chia sẻ những câu chuyện tình yêu thú vị:

1. Người con gái tỏ tình trước, thường là cô gái si tình đến ngây dại khờ khạo, thậm chí sẵn sàng đánh đổi lòng tự trọng bản thân để cầu xin tình yêu của một người con trai.

Người phụ nữ cầu hôn trước, lại thường là người phụ nữ tỉnh táo, cá tính, mạnh mẽ và yêu say đắm. Họ biết họ đang tìm kiếm điều gì, và tin rằng họ sẽ có được thứ hạnh phúc xứng đáng.

Dân gian hay gọi đó là cọc đi tìm trâu! Dân gian thật lạ, dân gian chỉ chấp nhận những người phụ nữ đưa đơn li dị trước, khi mọi sự đã rồi, hôn nhân đã không đạt được mục đích, tình yêu đã thất bại. Còn người phụ nữ chủ động tìm kiếm hạnh phúc và tình yêu, dân gian lại cứ chê trách họ là cọc tìm trâu, hão huyền phi lý và có vẻ trái chiều đạo đức truyền thống.

Dân gian chỉ chực chờ cô gái thất bại, để úp lên đầu cô ấy lỗi "cọc tìm trâu"!

Tôi cứ nghĩ mãi về hình ảnh so sánh ấy. Nếu người con trai là trâu, hẳn tới mùa yêu, người con trai sẽ đi tìm một cô trâu cái có đôi mắt ướt, chứ tại sao lại phải đi tìm cái cọc?

Nếu người con gái là cọc, hẳn bạn đời của cô ấy, trong hình ảnh so sánh trên, chính là sợi thừng gần gũi, chứ đâu phải chú trâu vô tâm, dù buộc cách gì cũng chỉ muốn đi ăn cỏ xa, xa nhất mức độ mà sợi dây ràng buộc còn cho phép!

Và đàn ông, cứ cho là trâu đi, đâu có ngốc tới mức, cái cọc nào chạy tới là buộc được? Và cọc cũng đâu có ngốc tới mức, cứ khăng khăng làm ngược lẽ đời, nếu như trong tim cô ấy đã không tràn đầy tình yêu và hy vọng, đến mức, phải mở lời?



2. Cách đây bốn năm năm, khi tôi còn là phóng viên thực hiện các chương trình phỏng vấn đường phố tại Đài Loan để phát trên sóng của Đài truyền hình Việt Nam, có một lần tôi đã thực hiện clips phỏng vấn đề tài này: Con gái hay con trai nên ngỏ lời trước?

Tất cả những bạn trẻ Đài Loan đều trả lời trước ống kính truyền hình: "Ai ngỏ lời trước chẳng được? Nếu đã yêu nhau, cả hai đều yêu nhau, thì ai ngỏ lời trước cũng sẽ thành đôi, thành lứa. Còn nếu chỉ một người yêu đơn phương một người, thì con trai hay con gái ngỏ lời trước, khả năng rất cao là đều thất bại!". Tôi không biết những bạn trẻ Việt Nam sau khi xem chương trình của tôi thực hiện thì suy nghĩ gì.

Chúng ta đã sống ở kỷ nguyên mới, nơi tình yêu và cảm xúc thực sự trong tim quan trọng hơn rất nhiều so với những nghi lễ, ràng buộc, lề thói, sự ngại ngùng giới tính, lời thị phi của những kẻ vô công rồi nghề xung quanh ta. Nếu người phụ nữ thực sự muốn người con trai ngỏ lời trước, cô ấy sẽ có vô số tín hiệu và tạo ra vô số cơ hội để người con trai tỏ tình trước!

Điều ấy hoàn toàn không liên quan tới việc, vị trí của cô ấy là cái cọc, phải đứng yên một chỗ chờ tình yêu tới!

Và nếu người con trai vẫn không ngỏ lời, thì không phải là vì anh ta ghét cái vụ "cọc tìm trâu hay trâu tìm cọc", chỉ là anh ta không đủ tình yêu mà thôi! Và anh ta chưa yêu hoặc chưa đủ yêu cô ấy mà thôi!

3. Dường như phụ nữ vẫn phải nhường một lối cho đàn ông chủ động bước vào đời mình, hoặc bước vào cuộc tình mình! Nhiều người cho rằng, như thế mới bền được cuộc tình, mới lâu dài được hạnh phúc. Có thật vậy không?



Thật hài hước, có nhiều cuộc tình không hề bắt đầu bằng câu nói "Anh yêu em" hoặc "Em yêu anh". Mà bắt đầu ngay lập tức bằng một nụ hôn, một cái nắm tay, thậm chí một cái ôm chầm sau nhiều xa cách, một ánh mắt da diết nhìn nhau qua một đám đông, không thấy đám đông, chỉ thấy nhau!

Những điều ấy dường như ngay lập tức, được tới từ cả hai người, không thể phân biệt được ai nhìn ai trước, ai có ý nghĩ ôm ai trước. Có một đôi mình quen, học cùng nhau năm sáu năm thì không tỏ tình, nhưng chỉ một đêm lửa trại dựa vào vai nhau ngắm trời sao, sáng sau đã thành tình nhân! Tức là tình yêu bắt đầu từ trước đó rất lâu, sự tha thiết đã ở trong trái tim rất lâu, đâu phải cứ khi chàng trai phát tín hiệu, cô gái mới có thể đón nhận hoặc bày tỏ?

Tình yêu là một hành trình mới, mà nếu chỉ một người bước tới, chắc chẳng thể thành đôi. Thật sai lầm khi những cô gái nghĩ rằng, mình yêu anh ấy, nhưng mình sẽ ngồi sau cánh cửa này. Chỉ cần anh ấy đẩy cửa, mở cửa ra, mình sẽ là của anh ấy. Còn nếu không, mình sẽ ôm tình yêu mãi mãi chôn trong trái tim này.

Cơ hội hạnh phúc thường trôi qua vào lúc ta không ngờ nhất.
[Đọc Truyện Này...]


Con đường dài còn ở phía trước



Có một câu nói rất hay: Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng, chỉ có những ranh giới, khi bước qua vạch xuất phát này, sẽ đến một chặng đường khác.

Bởi vì dẫu có rơi vào hoàn cảnh bế tắc hay tuyệt vọng, có bị đẩy vào ngõ cụt, chúng ta cũng sẽ có cách thoát được ra. Bởi vì “sông có khúc, người có lúc”, chỉ cần còn sống là còn cách, còn cố gắng là còn đứng được lên. Cứ đi thật vững, phía trước sẽ có đường.

Rất nhiều lần, người ta vẫn phải tự an ủi mình như thế, mỗi khi gặp chướng ngại hay khó khăn, mỗi khi phải đối diện với một vấn đề mà bản thân cảm thấy quá khó để đương đầu. Nhưng rồi trong hoàn cảnh ấy, bắt buộc phải lựa chọn đi tiếp hay bỏ cuộc, đứng lại hay tiến lên.

Mỗi ngày mở mắt dậy là sống, hít thở cũng là sống, yêu ai đó cũng là sống, bước đi thôi cũng là sống. Nhưng nếu cứ mãi đứng yên một chỗ thì còn có thể nhận ra mình đang sống hay không? Huống hồ trong một thế giới với vòng quay chóng mặt, chỉ có thể dũng cảm mà liều mạng lao lên phía trước, chứ tuyệt đối không thể sợ hãi mà lùi lại phía sau.

blog tình yêu


Có gì đáng sợ đâu em ơi? Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này, sẽ đến một chặng đường khác. Chỉ cần đi là sẽ tới đích, không phải hay sao?

Đường chẳng phải là cái gì khác, chỉ giống như niềm tin vào cuộc sống, hoặc phương cách đấu tranh cho mục tiêu và ước mơ em chọn lựa. Còn niềm tin là còn đường, còn mục tiêu là còn phương hướng. Đã bao giờ em nghĩ, mình sẽ có tất cả hay chưa?

Ai đó đã nói với em, đất trời dài rộng, các vì sao thì lúc nào cũng tỏa sáng, ngay cả khi mặt trời ló dạng, cứ tỏa sáng suốt như thế dẫu cho ngày đến, bị ánh sáng mặt trời lấn át đi. Cách để chọn đúng đường nhất chỉ có niềm tin và sự kiên nhẫn, chỉ có sự dũng cảm và cố gắng không mệt mỏi.

Than vãn nhiều sẽ càng thấy cuộc đời bi kịch, suy nghĩ tiêu cực sẽ đẩy em vào hố sâu tối tăm nhất của vũ trụ. Em à, còn chần chừ gì nữa mà hãy đứng lên đi!



Phía trước là đường đấy rồi, cứ thoải mái mà tiến lên. Dẫu cho sự chọn lựa nào cũng sẽ khiến em hối hận, bởi vì vốn dĩ cuộc đời đâu thể vẹn toàn. Chọn cái này nhưng sẽ đánh mất cái kia, để rồi đến một lúc nào đó sẽ nghĩ nhiều về cái phần phải nhắm mắt mà bỏ qua trên chặng đường khi đó. Sự tiếc nuối đấy âu cũng là quy luật cuộc đời, cái gì không có được sẽ vĩnh viễn là thứ đáng ao ước nhất.
Con đường của em, em tự chọn, rồi em sẽ phải tự mình đi hết. Và chẳng ai có thể đến gần, đưa tay đỡ cho em khỏi vấp ngã, níu kéo em qua mỗi chỗ chông gai, lo lắng em từng lần hô hấp vì hồi hộp, vì sợ hãi, hay vì tất cả những thứ khác nữa.

Sẽ không đâu, vì họ còn có con đường của mình. Còn em phải theo đó mà lớn lên, mà đối diện, mà biết chịu trách nhiệm về bản thân mình, để rồi sự hối hận đừng theo thời gian mà lớn lên, khi em đã trưởng thành.

Chúng ta vẫn phải đi những con đường phía trước, đôi ba lúc nhắm mắt dũng cảm để liều lĩnh quyết định những chuyện bất ngờ xảy đến, và thi thoảng buồn khổ hay thất vọng vì những gì đang diễn ra.

Nhưng đừng quên bước đi, đừng quên phải tin vào những con đường trước mặt. Cứ đi rồi sẽ đến, bởi vì vạch đích của con người có bao giờ giới hạn đâu?
[Đọc Truyện Này...]


Cảm xúc con gái khi bắt đầu một tình yêu



Còn gì hạnh phúc hơn khi bạn tìm được một nửa thực sự của mình. Tuy nhiên để có thể giữ mãi được ngọn lửa tình yêu ấy, là người con gái bạn phải làm gì?

Con gái khi yêu, chỉ cần đừng giữ lòng tự tôn quá cao mà yêu là được, hãy yêu bằng những gì bạn muốn, và thể hiện tình yêu theo nhịp đập trái tim...

Đừng đòi hỏi con trai phải luôn luôn quan tâm đến mình, trong khi mình thì phớt lờ để “giữ giá”. Hãy chủ động nhắn tin thay vì mòn mỏi làm cao chờ “bên kia” nhắn tới, hoặc khi tỏ ra giận dỗi vì con trai không hành động lãng mạn như bạn mong muốn, con gái thử chủ động thể hiện trước xem sao?

Con trai sẽ thích một cô gái với trái tim ấm áp hơn là những cô gái luôn thích tỏ ra kiêu ngạo. Bởi vì giữa một cô gái có vẻ ngoài xuất sắc hoặc kiếm được nhiều tiền, con trai thích người phụ nữ nhan sắc bình thường thôi, nhưng biết nấu những bữa ăn ngon và biết cách cư xử.

Dù cho con trai yêu bạn đến đâu, cũng sẽ không thể chịu nổi một cô gái phiền phức đến độ sáng chưa nắng dở đã mưa, trưa thì loay hoay nồm ẩm, chiều mới hơi ảm đạm còn đến tối đã gió mùa. Đừng viện lý do: Có phức tạp thì mới là con gái, nên càng phải phức tạp để tỏ ra bí ẩn. Nhiều khi sự phức tạp làm cho bạn trở nên khó ưa lắm đấy.

Blog tinh yeu

Đừng cau có tại sao con trai chẳng biết cách ăn mặc, hoặc ăn mặc không hợp gu của con gái, hãy tìm cách khéo léo hơn để con trai phải nghe những lời khuyên chân thành. Đừng bắt buộc con trai đi mua sắm đồ linh tinh với bạn cả một ngày trời để rồi ngắm bạn tháo ra, tra vào một tỉ thứ váy áo mà chẳng mua cái nào, hãy để anh ấy tự quyết định có đi cùng với bạn hay không.

Đôi khi không phải sự từ chối thể hiện việc con trai không yêu bạn đâu. Chỉ là có những chuyện con trai không muốn làm, và khó xử trước bạn mà thôi.

Dẫu biết chỉ cần yêu thương đủ là có thể vui vẻ, tình nguyện ở bên nhau cả ngày. Nhưng con gái cũng cần nghĩ cho con trai. Thay vì bắt con trai kè kè sát bên chỉ để làm “cái đuôi” theo sau bạn, hãy để anh ấy làm việc của mình.

Khi yêu, con gái đừng suy đoán mình là người yêu nhiều hơn và bắt con trai phải yêu nhiều hơn thế. Tình cảm là không thể đo đếm, chỉ cần xuất phát từ hai phía đã là hạnh phúc vẹn tròn. Hơn nữa mọi hành động xuất phát từ tình cảm, đâu thể đòi hỏi phải làm sao mới đúng, phải thế nào mới là chuẩn mực?



Khi yêu, con gái đừng bắt con trai phải chờ quá lâu, hoặc chờ thành thói quen, cũng đừng đòi hỏi con trai phải răm rắp nghe lời. Bởi vì như thế con gái sẽ trở thành bảo mẫu, còn con trai bắt đầu hết hứng thú với người mình yêu mất rồi.
Khi yêu, con gái hãy tôn trọng con trai một chút. Đừng thấy người yêu đứa bạn tỏ ra galant với mọi người thì bắt người yêu mình cũng phải galant như thế, đừng lấy mẫu đàn ông xuất hiện trên phim ảnh làm tiêu chuẩn gắn vào bắt con trai phải như thế.

Khi yêu, con gái đừng lúc nào cũng tỏ ra quá yếu mềm, để bắt con trai lúc nào cũng túc trực cạnh bên dỗ dành, cũng đừng muốn trở thành công chúa để bắt anh ấy phải cung phụng mình tuyệt đối.

Suy cho cùng, tình yêu là điều kỳ diệu, cả hai đến với nhau bằng rung động trái tim chứ không phải bằng hình ảnh phản ánh lại trong não một hình mẫu lý tưởng. Con gái khi yêu, chỉ cần đừng giữ lòng tự tôn quá cao mà yêu là được, hãy yêu bằng những gì bạn muốn, và thể hiện tình yêu theo nhịp đập trái tim.

Lúc đó, cả con trai cả con gái đều sẽ cảm thấy mình được đối phương trân trọng và nâng niu biết nhường nào…
[Đọc Truyện Này...]


Tạm biệt nhé, người tình cũ!



Em đã từng yêu anh, đã từng coi anh là tất cả, nhưng anh mãi mãi được cất gọn trong trái tim em. Và anh được em gọi với một cái tên: Người yêu cũ!

Và bỗng hôm nay em nhớ về một người đã cũ và một chuyện tình đã xa mà lòng nhâm nhẩm đắng, tim nhâm nhẩm đau thì phiền lòng lắm nhỉ?

Thế thì tiễn biệt nhau thôi, vướng bận lòng nhau làm gì thêm nữa?

Người đã cũ nghĩa là người không còn vương đến hiện tại, tương lai. Hãy cất gọn vào tim nhân một ngày trời không nổi bão. Yêu thương nhuốm màu kỷ niệm, tôn trọng quá khứ trong nhau là cách để tôn trọng tim mình. Đừng khơi nhớ gợn thương làm gì nữa nhé những trái tim tội nghiệp. Dứt khoát một lần để cơn đau này tắt ngấm, được không?

Tình đã cũ nghĩa là chúng ta đã đi về hai hướng riêng biệt. Người thành người dưng, thành người xa lạ. Hãy để người đi không một chút muộn phiền, quay đầu về phía nhau chỉ khiến mắt thêm cay và lòng thêm đắng. Chúng ta đã dũng cảm chia tay nhau, thì hãy chia tay cả những buồn vui trước đó, được không?

Có thể vì còn yêu nên lòng còn níu, tim còn yếu mềm thổn thức từng đêm. Nhưng dại khờ đong đầy theo năm tháng cũng cạn kiệt. Vắt sức mình cho nhớ mong cũng khô gầy. Ai rồi cũng sẽ nhận ra chẳng có tình yêu nào là mãi mãi, nhất là tình yêu với một người đã ở xa.



Thôi thì người cứ đi và ta vẫn dại khờ cứ ở. Nhưng là ở lại sâu một góc khuất của tim mềm, rồi nương náu vào một vài ngày cong mình thương nhớ. Đuổi nỗi nhớ đi rồi ta cũng cất bước ra đi. Có như thế bước mới nhẹ và tim mới đỏ đầy, với tìm một thương yêu khác tròn vẹn hơn.

Thôi thì chào nhau một lần như một nụ cười không vướng bận. Sẽ chẳng còn nước mắt để khóc cho tình đau, chẳng còn nụ cười hờ hững trách vội ai quên lời đã hứa. Tình chết yểu là do tình không muốn lớn, có tim ai nào muốn thế, chỉ là lẽ tự nhiên thôi.

Cứ đi về phía trước như thể ngày mai luôn hửng nắng và tim đã gọn gàng bởi những vết xước đã lành da. Gắng gượng lên để thấy rồi nỗi đau nào cũng sẽ trôi xa. Không ngày này thì một ngày nào đó khác. Chỉ là một lần tiễn biệt nhau, thay cho câu cảm ơn hay lời chào. Nhắc nhớ rằng, chúng ta đã từng thuộc về nhau, trong tim nhau, ít nhất một lần của những ngày đã cũ…
[Đọc Truyện Này...]


Chỉ một chút "say nắng"



Anh à, em nhận ra rằng tình cảm của chúng ta thực sự chưa đủ lớn, có lẽ đó chỉ là phút say nắng nhè nhẹ mà chúng ta sẽ nhanh chóng lãng quên nhau thôi.

Người ta nói mối tình đầu sẽ khó ở bên nhau, nhưng bên nhau rồi mới nhận ra không phải tình yêu thì đó mới là sai lầm đáng tiếc nhất. Em từng nghĩ, từng ảo tưởng về anh như mối tình đầu của em. Vì anh là người con trai đầu tiên khiến trái tim em đập nhanh hơn một nhịp. Vì anh nắm tay em đi qua đoạn đường, nơi dòng người tấp nập.
Vì em ngồi sau xe anh, chỉ muốn được ôm tấm lưng ấm áp của anh. Em cũng đã đau khổ khi cho rằng tình yêu đầu của em là đơn phương và không được anh đáp lại. Anh nói với em, cái nắm tay, cái ôm hay kể cả cái hôn ngọt ngào nhất anh đều đã trải qua nhiều lần, đến mức anh không nhớ nổi cô gái nào mới thật sự khiến trái tim anh rung động. Giây phút ấy em chỉ biết cười trừ, cười chính bản thân mình vì đã trở thành con ngốc trong mắt anh.
Không có được tình yêu, em mất cả một người bạn. Em đã hiểu vì sao người ta thường nói khi yêu, sau chia tay không thể làm bạn. Chúng ta chưa phải người yêu và cũng chẳng có cuộc chia tay nào diễn ra, cảm xúc về anh trong khoảnh khắc lại khiến em khó khăn để sống cuộc sống bình thường như trước, khi mà em chưa nói lời yêu anh và anh chưa từ chối tình cảm của em.
Lời từ chối ngọt ngào của anh càng khiến một cô nàng ma kết như em bị tổn thương. Anh cảm ơn em vì đã yêu anh, vì cho anh biết có người vẫn coi anh là quan trọng, nhưng biết đâu một ngày nào đó em nhận ra chỉ là đang cảm nắng anh thôi, như vậy sẽ bất công cho em, vì dù sao cũng là mối tình đầu.
Anh nói như thế, còn em khăng khăng khẳng định không phải cảm nắng mà em đã yêu anh thật lòng.
Anh im lặng. Một thời gian sau em cũng im lặng.
Em không biết khoảng thời gian ấy anh đã sống ra sao, nhưng em đã buồn, đã khóc, cũng đã tức giận vì anh từ chối em. Rồi khi đã trải qua các cảm xúc ấy, em trở nên hời hợt. Không gặp anh, em thấy bình thường, không nói chuyện với anh, em vẫn ổn. Thậm chí em còn quý trọng bản thân mình hơn trước, và tự hứa sẽ không để lãng phí lời yêu thương thêm một lần nào nữa.
Vậy đấy, em đã chấp nhận buông tay.
Giờ đây, khi làn sóng cảm xúc trong em lặng xuống, khi em nhìn nhiều chàng trai khác và rung động, khi em nghĩ về anh khiến em không còn thấy nhớ... em mới nhận ra sự thật là em chưa bao giờ thật sự yêu anh mà chỉ là đã từng cảm nắng - như lời anh nói.
Cảm ơn anh vì đã hiểu một trái tim còn non nớt, với những thứ cảm xúc ngộ nhận của em.
[Đọc Truyện Này...]


Lãng quên thôi ... tình đầu!



Trong cuộc sống, ai mà không có trong mình một cuộc tình, dù ngắn dù dài nhưng khi anh đến, cuộc sống của em đã thay đổi rất nhiều. Em thấy yêu mây hơn, yêu gió, yêu hơi thở cuộc sống, và em yêu anh rất nhiều. Với em anh là cả thế giới!

Và rồi anh đi ngang qua em, để lại trong em rất nhiều cảm xúc lạ...

Thời gian trôi qua, rồi em cũng tìm được cho mình một chỗ dựa. Nhưng đúng là em đã không thể lãng quên anh anh à - Mối tình đầu của em.



Khi mà trong cuộc đời xuất hiện một người nào đó muốn chạm vào ngực trái ta để trở thành hiện tại, thì lý trí vẫn xuôi ngược dòng so sánh kẻ đó với ký ức của xưa kia. Biết là khập khiễng, biết là trớ trêu – nhưng người đầu tiên cứ lỳ lợm nằm yên để xúc cảm trong ta trở về những ngày đã xa mà bấu víu.

Tình đầu dở dang thì trái tim cũng chẻ đôi hai nửa. Để từ đó, những người đến sau phải xô đổ một bức hóa thạch đã bị phong ấn thời gian mới có thể đi tiếp nữa mà tiến vào sâu hơn.

Tình đầu – có đuổi cũng chẳng đi, nhưng có mời cũng không mặn mà tới nữa. Tình đầu đứng đó, thi thoảng chỉ nhìn người cười khóc với những ngây ngô.

Em không nghĩ ngày trước chúng mình đã từ bỏ nhau, chỉ là những nông nổi quá thừa nhưng dũng khí chưa đủ của tuổi xuân cản đường khiến chúng ta lỡ hẹn. Để đến khi thời gian khiến mình bình tâm mà sực tỉnh, thì cả anh và em đều đã của người ta từ lâu lắm rồi.
[Đọc Truyện Này...]


Phải lãng quên anh thôi



Anh à, có lẽ em phải lãng quên anh thôi!

Em không phải là người giỏi giấu cảm xúc, nhưng em lại là người giỏi đoán biết cảm xúc của người khác vậy nên đừng cố nói nhớ em, rằng mọi thứ chỉ là do hoàn cảnh. Và cũng đừng dối em rằng anh đã từng yêu em. Em nhắm mắt cũng cảm nhận được mà, thật đấy.

Em biết thế, nhưng hình như để quên anh thì khó quá, có vẻ em không làm được. Em không quên được những kỉ niệm giữa anh và em, không quên được hình ảnh dựa vào vai anh mà khóc khi “tình đầu” rời bỏ em và anh nói “hãy bắt đầu lại từ đầu, hãy tin anh.. và rồi em sẽ không bao giờ phải khóc thế này”. Nhưng, bây giờ anh đã phản bội lại lời nói đấy rồi, em vẫn khóc… nhưng không thể quên anh.



Những lúc rảnh rỗi, à không, kể cả những lúc cố tình bận rộn với biết bao công viêc em vẫn lén lút nhìn nhìn, ngó ngó vào facebook anh rồi nhảy từ fb anh sang fb "người mới" ấy, tự nhiên đắng nơi cổ họng, nước mắt em trào ra chẳng kiểm soát được khi thấy 2 người vui vẻ bên nhau. Em biết chuyện ấy sẽ xảy ra, nhưng sao vẫn đau thế này?

Chợt nhận ra rằng quên một người thật khó. Bởi những kỉ niệm, những cảm xúc đã từng có với nhau đâu dễ dàng chôn sâu về quá khứ. Nhưng em hiểu trong cuộc đời mỗi người đều có những khoảng thời gian khó khăn như thế, cố dặn lòng phải vượt qua, chỉ là sớm - muộn!

Và anh yên tâm, rồi em sẽ quên được, sớm thôi, bởi…

Thực ra, nỗi buồn thì sâu, nhưng niềm vui đôi khi lại rất nhỏ. Em vẫn sẽ cố gắng sống tốt. Một lời nói động viên, một câu nói vô tư và có phần mộc mạc của một người bạn cũng sẽ khiến em cảm thấy ấm lòng hơn.



Em biết rằng tổn thương đã tồn tại thì mãi mãi chẳng thể mất đi. Cứ nghĩ rằng giấu càng sâu, thì đâu nhìn thấy nữa... Nhưng đôi khi, những thứ ta không nhìn thấy nữa cũng chẳng phải là những thứ ta đã quên hẳn rồi. Nó vẫn ở đó, dù xa xôi, nhưng chưa từng biến mất... Vì vậy em sẽ không cố quên anh nữa, cứ để mọi thứ tự nhiên rồi thời gian sẽ làm nó phôi phai. Mọi thứ sẽ nguôi ngoai dần, dù không thể quên nhưng chắc chắn sẽ chẳng còn sâu.

Em sẽ tự làm mình vui bởi đơn giản, em sẽ không phải hối hận vì đã sống hết mình cho tình yêu ấy. Còn anh, anh sẽ phải hối hận vì đã để cho một ngươi khác có cơ hội làm cho em hạnh phúc!

Và anh à,

Em vẫn tin trên đời có những thứ là mãi mãi. Đó là tình yêu. Với em, tình yêu là mãi mãi... chỉ có điều người cùng em làm nên tình yêu đấy không phải là anh nữa!
[Đọc Truyện Này...]


Trong lúc tình còn ấm, xin hãy nắm chặt tay nhau...



"Tay trong tay là tình còn ấm

Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu..."

Làm sao mà hai người đã từng nhớ nhung, thương yêu, chăm sóc lẫn nhau, một sớm mai kia bỗng dưng buông tay và nhìn nhau như người lạ trên phố? Làm sao mà bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi, những tháng ngày chung đôi, làm sao mà dễ dàng quên đi một ánh mắt khiến lòng mình reo vui, nụ cười khiến tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết gắn bó?

Ngay cả khi người ta biết bóng hình đó đã không còn thuộc về mình nữa. Ngay cả khi từ trong sâu thẳm trái tim, người ta biết rất rõ cái mình đang níu giữ là cái không có thực, nó chỉ là cái bóng của tình yêu đã từng có, là chút hương thơm đọng lại của đóa hoa đã phai tàn mà thôi …

Tôi vẫn nghĩ người ta yêu, rồi chia tay nhau hẳn là buồn lắm. Buồn đến nỗi ra phố cũng nhớ dáng người kia bước đi thế nào, uống một ly cafe cũng nhớ cách người ấy vẫn cầm chiếc cốc ra sao, ngước lên trời thấy mây trắng bay cũng nhớ màu áo cũ, đưa mắt nhìn xuống tay cũng thấy trống vắng những ngón đan cài.



Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, thì khi hết yêu cũng buồn đến bấy nhiêu. Cũng bởi vì Tình yêu đẹp quá. Nào ai muốn để cho những điều đẹp đẽ trở thành hoài niệm bao giờ. Lại càng chẳng ai muốn mất tình. Cho dẫu người tình đã đi xa cả một đoạn đường dài không sao chạm vào nhau được nữa. Chỉ còn lại đây, một trời lá bay chia lìa, một hạnh phúc tưởng chừng đến tay rồi chợt vỡ, một tình yêu vẹn tròn rồi chia xa, và những hẹn hò từ từ khép lại…

Thực ra, điều đáng buồn và tiếc nhất, đôi khi không phải Người yêu, mà chính là Tình yêu. Ta có thể yêu rồi không yêu ai đó nữa. Một người yêu có thể là người quan trọng nhất, và rồi ngày nào đó, là người bạn cũng không. Nhưng Tình yêu thì còn lại. Nó có thể ngủ yên vĩnh viễn, mà cũng có thể tỉnh thức một lúc nào đó. Tình yêu mãi mãi vẫn là Tình yêu đó, là Tình yêu mà ta đã tha thiết, say đắm, và cả đớn đau. Không thể nói là không gì cả cho một Tình yêu, dù đã xa xôi và mờ ảo vô cùng đi nữa. Chính vì thế mà người ta dẫu không còn yêu nhưng vẫn cứ giữ mãi một lòng nhớ nhung. Giữ mãi một Tình yêu đã không còn có thực - doc truyen online

Đâu đó trong cuộc đời, người ta vẫn gặp nhau, yêu nhau, chia tay nhau, lãng quên và nhung nhớ. Để trải dài suốt là dư âm của sự lỡ làng. Ta có thể đợi nhau, nhưng cuộc đời không đợi ta. Vì thế mà đã có rất nhiều Tình yêu đẹp trong cuộc đời, nhưng chẳng biết có bao nhiêu trong số đó, đi trọn vẹn được đến cuối đường.

Thì trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau …
[Đọc Truyện Này...]


Anh có thể chờ em bao lâu?



Một chàng trai có thể chờ một cô gái bao lâu?


Tôi viết bài này không phải để trách móc phái mạnh mà chỉ là để tỏ bày tâm sự của các cô gái về một sự đợi chờ mà thôi.

Nếu là chưa yêu… Liệu một chàng trai có đủ kiên nhẫn để vượt qua những choáng váng đầu tiên về một cô gái? Liệu chàng trai đó có đủ kiên nhẫn chờ đợi đến khi hiểu rõ về cô gái của anh ta? Liệu có đủ kiên nhẫn chờ một cô gái chầm chậm yêu mình? 

Một chàng trai có thể chờ một cô gái bao lâu để cô ấy kịp yêu anh?
Câu chuyện đầu tiên. Trong buổi hẹn hò tám tiếc của hội con gái, nàng A lớn tuổi nhất bọn nói: “Con trai bây giờ không thích phí thời gian đâu em ạ! 

Nếu hắn có ý với mình nhưng lại chẳng nhận được tín hiệu nào đáp lại, hắn cũng sẽ cho qua và đi tìm một đối tượng mới thôi! Còn thiếu gì người đang chờ tình yêu, cớ gì phải đợi hoài một người. Vậy nên nếu lỡ mê ai – ai mê, dù có còn ngại nhau nhưng hãy cứ đáp lại, đừng lặng lẽ!” Mấy nàng trẻ hơn trầm ngâm nghĩ ngợi - blog tình yêu



Câu chuyện thứ hai. Lại một buổi hẹn hò tâm sự khác, chỉ là với người khác, địa điểm khác. Nàng B nhìn sang quán cà phê đối diện, giọng chùng xuống: “Quán đó là quán anh chàng chị tăm tia hay đến. Và lúc nào chị cũng ngồi đây nhìn sang.” “Sao chị không qua đó mà cứ ngồi nhìn?” “Haizz, chị không đủ tự tin để gặp ảnh. Mà giờ thì ảnh có người yêu rồi!” “Èo!” “Tụi chị quen lâu, online chat chit skype. Ảnh có hẹn gặp mấy lần, chị đều từ chối, bắt ảnh đợi đến tháng 2 năm sau. Nhưng ảnh không đợi được…” “Con trai mà chị!”
Có rất nhiều chàng trai vì vài nét thú vị mà cảm mến một cô gái. 

Nhưng ngay khi nàng chưa đáp lại thì chàng đã tìm được một cô thú vị khác. Họ không đủ kiên nhẫn chờ được cảm mến lại. Có rất nhiều chàng trai vì nét lạ lùng hay bí ẩn gì đó mà đến với một cô gái. Nhưng chờ hiểu được cô ấy thì không. Họ không đủ kiên nhẫn và thường bỏ đi cũng nhanh như khi mới đến.

Nếu là đã yêu… Vì một lí do gì đó hai người phải xa nhau. Liệu một chàng trai có đủ kiên nhẫn để chờ đến khi hai người lại ở bên nhau? Liệu chàng trai có đủ kiên nhẫn khi xung quanh còn bao cơn yêu thích, say nắng khác? Liệu chàng nói đợi nhưng có thể đừng sà ngay vào những cuộc yêu mến, say nắng bình thường được không? Một chàng trai có thể chờ một cô gái bao lâu?

Câu chuyện thứ ba, nàng đi du học. Chàng ở nhà sau lời hứa sẽ đợi. Lòng dạ chàng thì vẫn đợi đấy. Chỉ là thỉnh thoảng thấy chàng đi với một vài cô, cử chỉ thân mật. Yêu ư? Chắc không đủ để gọi là yêu đâu nhưng làm sao bắt chàng từ chối hết mọi cô gái lởn vởn quanh mình.



Câu chuyện thứ tư, ngược lại, chàng đi du học và nàng là người đợi. Ban đầu thì cũng êm xuôi, tình xa cũng khá hấp dẫn. Nhưng rồi khoảng cách xóa nhòa mọi thứ chàng mệt mỏi vì chờ đợi ngày về để gặp nàng; mệt mỏi níu kéo hai cuộc sống không còn song hành. Chàng không trông đợi ngày về nữa, họ xa nhau thực sự, dù nàng vẫn đợi, luôn luôn đợi. Chẳng có người thứ ba nào giữa họ, chỉ có một sự đợi chờ bị lãng quên bởi một sự không đợi chờ.

Có rất nhiều chàng trai như thế, miệng nói sẽ đợi nhưng chẳng lâu sau lại liêu xiêu vì cô gái khác, nói lời ngọt ngào với cô ta như chưa từng phải đợi. Và khi người cũ trở về thì cũng vẫn dang rộng tay ra đón, như thể đã đợi từ rất lâu. Có rất nhiều chàng trai sẽ dần mệt mỏi trong cơn đợi chờ từ đối phương, họ chọn cách từ bỏ mà đâu biết rằng trong tâm thức cô gái, nàng vẫn đợi như thể “Người yêu em đi chưa về!”
Vậy thì chàng trai, anh có thể đợi em bao lâu?
[Đọc Truyện Này...]


Âm nhạc - nơi kết nối mọi tâm hồn con người



Hãy dành cho bạn những giây phút thoải mái nhất với âm nhạc của blog tình yêu nhé!




[Đọc Truyện Này...]


Khi người lớn cảm giác cô đơn



Có bao giờ, bạn lắng nghe một giai điệu, và cảm thấy nó chạm đến nỗi cô đơn trong lòng, làm bạn nhớ đến những lúc café một mình, những chiều về không ai đón đưa?


Blog tinh yeu

Trong chương trình Cảm xúc âm nhạc kỳ này, Xal sẽ mang đến cho các bạn bài viết của tác giả Tường Uyên về bài hát “Khi người lớn cô đơn” do ca sĩ Phạm Hồng Phước thể hiện, bài viết dành cho những người trẻ cô đơn.


[Đọc Truyện Này...]


Valentine chờ - hãy yêu như người ta đang yêu



Em đã nghĩ, có phải mình đã trở nên quá lạc lõng hay không, khi mà những ngày này người ta mang yêu thương ngập lối. Những cô gái với nét cười e thẹn không giấu giếm niềm hạnh phúc với bó hồng trên tay, những chàng trai với ánh mắt si tình ngơ ngẩn. Chúng ta lạc nhau ở đâu giữa muôn vàn người đang tấp nập và hối hả yêu nhau?

Em đã nghĩ, em sẽ dừng chân và chờ đợi một người em cho là xứng đáng, và em cũng cố gắng xứng đáng để yêu thương họ trọn vẹn thật tâm. Nhưng thời gian cứ trôi đưa đẩy cái xuân này sang xuân khác, khiến em từ lứa tuổi hồn nhiên vô lo vô nghĩ với yêu đương cũng bắt đầu giăng lên nhiều suy tư. Hay là em đã chợ đợi quá lâu?

Em vẫn tin anh là một ai đó đặc biệt hơn so với nhiều người khác, không phải bởi anh giàu có hay tài ba, chỉ vì anh là người có thể khiến tim em rung động. Niềm tin trong em không sai, cũng chưa bao giờ héo mòn. Chỉ là đôi khi em nghĩ, có lẽ em cần tìm ra anh để chứng minh rằng anh là một người đặc biệt, chứ không phải để anh tìm ra em, đi lướt qua nhau rồi mới nhận ra nhau là đặc biệt - blog tinh yeu buon


Và có những ngày vắng xa, những cung đường mòn mỏi, những nỗi nhớ xếp tầng, em lục tìm miền quá khứ hanh hao. Chúng mình nhìn nhau ngượng nghịu, cái nắm tay hờ hững trao đi, ánh mắt một chiều có đôi lần bẽn lẽn. Chúng mình đã yêu nhau, phải không anh?

Tình yêu vốn là một đóa hoa nở muộn, biết cần mẫn chăm sóc, lại khéo léo nâng niu mới mong đóa hoa kiêu kỳ ấy nở đẹp và lâu tàn. Tất nhiên, rồi tình yêu cũng sẽ tàn, người ta nói tình yêu không tàn là đã đồng điệu giữa tình thương sau khi yêu với tình yêu ấy. Khi gắn bó đủ lâu, yêu nhau đủ nhiều, cam tâm đồng lòng nguyện bước bên nhau, sau chữ tình người ta còn đồng hành chữ nghĩa. Hẳn là tình yêu khi ấy còn chóng vánh ít nhiều, nhưng vẫn đủ níu kéo tay nhau giữa muôn vàn nghiệt ngã.

Đừng lo sợ về một ngày xa xôi nào đó, khi mà anh không còn yêu em, em không còn yêu anh. Chúng ta biết rằng không ai thương ai trọn vẹn một đời một kiếp, và ai đó cũng đã từng nói tình yêu là một thứ có hạn kỳ. Mà đã là hạn kỳ, thì có bao giờ giới hạn là mãi mãi đâu anh!

Chỉ là, mình cứ yêu nhau hồn nhiên như những đứa trẻ say mê với tình đầu, giống như bao nhiêu người khác vẫn lướt qua giữa cuộc sống bình ổn.

Chỉ là, mình cứ an yên với những quan tâm ngày thường nhỏ nhặt, rồi nhận ra tình yêu trong nhau đủ ấm lòng, giống như những đôi lứa vẫn tồn tại song song trong thế giới của chúng ta.

Chỉ là, mình cũng trải qua những nhớ mong hờn giận, những cung bậc cảm xúc trong một câu chuyện tình, để có thể biết rằng, chúng mình cần nhau, sống bon chen chật hẹp trong cõi đời rộng lớn là để tìm ra nhau và nhận ra tình yêu ấy.

Chỉ là vậy mà thôi, anh nhỉ? Chỉ là, mình cũng sẽ yêu nhau, như người ta thôi anh!
[Đọc Truyện Này...]


Mình chia tay nhé



Nếu nhận được câu nói của đối phương: Mình chia tay nhé!? chắc hẳn không ít người sẽ òa khóc hoặc điếng người vì sốc, vì đau đớn hay vì hụt hẫng và cảm giác như mất đi cả thế giới.

Nhưng bạn ơi sao phải khổ chứ. Thẳng thắn nhé, không yêu người này thì yêu người khác, bảy tỉ người trên thế giới không lẽ sống đến hết đời bạn chẳng còn tìm được người nào nữa để yêu? Sao cứ làm như tận thế đến nơi, người ta bỏ rơi thì mình cũng phải thở thoi thóp?

Ừ thì tình cảm không phải sợi dây mà lấy kéo cắt là xong, chẳng thể một sớm một chiều nói hết yêu là trái tim trống rỗng. Nhưng tình yêu cũng không thể là lẽ sống, nếu sinh ra chỉ để mỗi việc yêu thì trái đất này đã chẳng cần tiến hóa để làm gì - blog tinh yeu


Hãy nhớ, có những thứ tình cảm đáng quý hơn cả tình yêu và có những người yêu bạn còn hơn cả người yêu. Ở một chừng mực nào đó, người yêu suy cho cùng cũng chỉ là người lạ. Lạ rồi quen, quen rồi thành lạ mà thôi. Trên đời này, chẳng ai phải có nghĩa vụ đối tốt với bạn trừ cha mẹ và bản thân chính bạn. Nếu không thể chịu nổi trách nhiệm về cảm xúc của bản thân, không sống tốt cho mình thì người ta chọn lựa chia tay có khi cũng chẳng sai - truyện tình yêu

Không ai buồn hộ mình và cũng chẳng ai thương, ngã ở đâu thì đứng dậy ngay chỗ đấy. Buồn mãi chẳng ai khen, đau hoài không ai thưởng. Có đáng không?

Nghĩ đơn giản thôi, cuộc sống này không bao giờ công bằng. Thế nên, để có được cái này, bạn bắt buộc phải hi sinh cái kia. Cái này lên thì cái nọ xuống, cái nọ mất thì cái kia về. Độc thân thì đã sao? Bạn sẽ nhận ra bạn bè là chỗ dựa rất tốt! Bị phản bội? Chưa bao giờ bạn nhận ra mình mạnh mẽ đến thế đâu! Chia tay khi vẫn còn yêu? Hãy nhớ, sống ở đời không phải cứ muốn là được. Vậy nên, học cách đánh đổi dần đi thôi.

Thực ra, tình yêu là mãi mãi đấy! Nó chỉ chuyển từ người này sang người khác mà thôi. Chạy đến cùng đường nó sẽ tìm ra bạn. Đừng xoắn chỉ vì mình vừa mới chia tay.
[Đọc Truyện Này...]


Chuyện tình: Tình cũ rủ cũng không tới



Danh ngôn có câu: "Tình cũ không rủ cũng tới". Đâu phải mối tình cũ nào cũng đẹp đẽ và mặn mà như thế. Cùng blog tình yêu hòa mình vào câu chuyện và cảm nhận sự sâu sắc của câu nói ấy.

Mọi người cứ kháo nhau tình cũ không rủ cũng tới, nhưng có ai biết tới rồi thì sẽ đi đến tận đâu? Yêu lại người cũ là đi đường vòng để quay lại nỗi đau, hay nhắm mắt cùng nhau quên đi nỗi buồn đã từng có. Rốt cuộc thì, yêu thêm người này lần nữa, đúng hay sai?

Nhiều lúc, chỉ ước giá có phải lên rừng xuống bể để mang được người ta về nối lại tình xưa thì cũng cam, dẫu sống lại chết đi vài ba lần nhưng được yêu thêm lần nữa thì cũng không hề gì sất. Nhưng khi người ta sững sừng ngay trước mặt, lắp ba lắp bắp đề nghị yêu lại từ đầu thì mình thành ra lưỡng lự. Chẳng phải giấc mơ giữa ban ngày là có thật rồi đây sao? Cớ gì mình lại không muốn thức?


Khoan đã rủ rê nào, người cũ ơi!


Tình cũ, mình rủ mà người ta không tới đã đành. Nhưng đâu phải cứ có người rủ là mình sẽ tới. Vì tình thì cũ, nhưng người đã mới rồi còn đâu!


Bởi cái ta đang yêu, suy cho cùng lại là ta trong quá khứ, người của quá khứ, chứ không phải người đã nhẫn tâm quăng quật ta vẫy vùng trong thương đau, giờ dửng dưng trở về như chưa từng vứt bỏ. Và như chưa hề có cuộc chia ly?


Nếu ngày trước đã dứt áo ra đi, giờ muốn về, hãy tự mình tìm đường quay lại. Chiếc chìa khóa ngày xưa vứt bỏ, giờ muốn mở, hãy tự rèn lấy đi! Cái gì cũng có giá của nó, đợi chờ cũng thế thôi. Tuổi thanh xuân vốn đã keo kiệt từng ngày, cớ gì chán là đi, buồn buồn thì quay trở lại? Ai trả lại những ngày đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ cho những người bị bỏ lại phía sau?





Chúng ta chỉ loay hoay với những thứ đã qua, mà quên mất tất cả đã không còn như trước. Yêu lại người cũ, cái khó nhất chính là phải làm thân với một người lạ đã từng quen. Ta không còn là ta, người không còn của ngày xưa được nữa. Thời gian độc ác đến độ, biến một người ta yêu đến khắc cốt ghi tâm thành người dưng giữa đường - truyen tinh yeu


Tình cảm dẫu có còn, thì cảm giác xưa đừng trông mong nó còn nguyên vẹn. Và người đã bỏ ta một lần, đừng cả tin mà nghĩ sẽ không có lần sau. Vốn đã yêu thì đừng toan tính, nhưng yêu lại người cũ chính là đem mình ra đánh cược. Được ăn cả, ngã lỗ cả quá khứ lẫn hôm nay!


Nếu người cũ có rủ, thì nhìn kĩ xem đó là người lạ, hay người đã quen. Ta yêu người đứng trước mắt, hay chỉ yêu cái hình dung kia trong quá khứ mà thôi. Đừng để yêu người cũ chẳng khác gì đọc một cuốn sách đến hai, ba lần, kết cục cũng đâu có khác xưa!
[Đọc Truyện Này...]


Những bức thư tình hay nhất mọi thời đại



Blog tinh yeu chia sẻ với các mem những bức thư tình độc đáo thú vị và vô cùng hài hước. Chia sẻ và cảm nhận!


Bức thư tình thứ nhất



Thành phố Mặt Trời - Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn, thế kỷ sầu...
Em thương mến!


Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng viết cho em yêu của mình bức thư tình hay nhất thế kỉ 22. Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ.
Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt...
Ôi thôi! Quái vật!.... Em à, em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè.... Ôi em tôi là vô địch...
Thôi, thư đã dài dù chỉ là một chút trái tim anh. Em thấy không? Nếu em yêu anh thì anh nguyện dâng trái tim mình đem nấu cháo cho em bồi bổ. Hàng Việt Nam chất lượng cao đó em...
Yêu em nhiều...




Bức thư tình thứ hai



Gửi người con gái anh yêu!
Hà nội một ngày buồn như con chuồn chuồn, tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen.



Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay ngồi sửa xe mãi mà chẳng được, ngủ thì chẳng xong, nhìn trăng cao tít mít, anh quyết ngồi cong cẳng viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh.

Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.

Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi xe hơi, không có tiền mà phải xài card.

Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, của nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui. Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không".

Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :" Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.

Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng...

Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.

Hôn em như cún con hôn mèo con!




Bức thư tình thứ ba




Em thân mến!



Anh rất hân hạnh thông báo cho em rằng trái tim anh đã thuộc về em kể từ ngày thứ tư, 14/02/2002. Với buổi gặp mặt tổ chức vào ngày hôm ấy lúc 18h, anh xin được tự giới thiệu mình như một người yêu đầy triển vọng.
Chuyện tình của chúng ta sẽ trải qua thời gian thử nghiệm trong vòng 3 tháng, sau đó căn cứ vào sự hòa hợp giữa hai ta mà sẽ được quyết định có kéo dài mãi mãi hay không. Tất nhiên khi kết thúc thời gian thử nghiệm, vẫn sẽ có những khoá huấn luyện tiếp theo và những kế hoạch thẩm định để tiến hành thăng chức người yêu lên bạn đời.

Thời gian đầu, chi phí phát sinh cho cà phê và giải trí sẽ chia đều cho hai ta. Sau này tùy thuộc vào hiệu quả xử sự của em, anh có thể sẽ gánh phần trăm lớn hơn. Tuy nhiên, nếu chi tiêu bằng tài khoản của em thì anh rất sẵn lòng.

Xin em vui lòng trả lời trong vòng 30 ngày kể từ ngày nhận được lá thư này. Bằng không lời tỏ tình này sẽ hết hiệu lực mà không cần thông báo gì thêm và anh sẽ xem xét các ứng cử viên khác.

Anh rất biết ơn nếu em gửi chuyển tiếp bức thư này đến chị gái của em trong trường hợp em không nhận lời.

Xin chân thành cám ơn trước!

Anh của em.




Bức thư tình thứ tư

Em!



Đây là câu đầu tiên anh viết dành cho em. Kế đến, anh viết cho em câu thứ hai. Anh muốn nói với em rằng, câu này anh viết đã là câu thứ ba rồi đó!

Em à, em có biết câu em đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà anh vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. Anh hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với em ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn em ở câu thứ bảy nha. Mà thôi, đợi thư xuống dòng, anh sẽ tâm sự với em được nhiều hơn.

Em ơi, em có biết giờ đã là câu thứ mấy rồi không? Anh dạo này trí nhớ kém quá nên không thể đếm nhiều được. Nếu anh không nhầm thì đã là câu thứ mười rồi. Nếu đúng thế thì khi anh chấm hết câu này cũng là lúc anh chuyển sang câu thứ mười hai rồi đó. Anh dự định sẽ nói điều muốn nói ra ở đây, nhưng cứ sợ em không đủ bình tĩnh, nên anh đành để nó ở câu sau nữa.

Em à! Em vẫn đang đọc bức thư của anh đó chứ? Điều anh muốn nói với em là hãy kiên nhẫn đọc câu kế tiếp. Cũng sắp hết giấy rồi nên anh sẽ nói ngay thôi. Nếu em vẫn tin anh, hãy đọc thêm câu này nữa. Anh không muốn làm mất thêm thời gian của em, nên anh sẽ cho em biết ngay bây giờ. Em à, anh muốn nói là… là… em hãy đọc lại lá thư này và trả lời anh ngay, em nhé!

Rất mong thư của em!




Bức thư tình thứ năm

Em thân yêu!



Thế là được 3 tháng rồi, từ cái ngày em xù đẹp anh để đi theo tiếng gọi trái tim em, từ ngày đó tới giờ không giây phút nào anh không nghĩ đến em cả, ngay cả khi đang buông rơi gánh nặng trong Toilet anh cũng khẽ giật mình và thầm gọi tên em.

Nhớ ngày xưa đôi ta yêu nhau thắm thiết, thế mà chỉ vì một chút tư lợi cá nhân em đã bỏ rơi thằng này để đi theo một thằng boy khác... Thằng đó có hơn anh ở điểm nào đâu, chẳng qua nó giàu hơn anh, nó học giỏi hơn anh và nó đẹp trai hơn anh thôi mà... chẳng lẽ vì vậy mà em nhẫn tâm để lại vết thương lòng đang từng ngày vón cục trong tim anh hay sao em?

Tình anh rung rinh ngọn mía lẽ nào em nỡ chặt gốc bỏ ngọn sao... Bây giờ em đi xe hơi rồi đâu còn nhớ chiếc xe máy cũ kỹ này nữa! Nhớ những ngày mưa xe tắt máy anh ngồi trên xe dồn số còn em hỳ hục đẩy phía sau... lãng mạn thế mà em nỡ lòng nào...

Giờ đây ngồi đọc lại những bức thư em viết cho anh, tình yêu của anh nó cứ nhểu xuống từ mắt lẫn từ mũi... từng giọt từng giọt trông mà thương. Rồi những buổi chiều tà, tụi mình thường tay trong tay đi... lụm lon nước ngọt em còn nhớ không, đời sinh viên lận đận nên nhục quá cũng phải làm... kiếm được đồng nào hay đồng ấy, cay đắng tủi nhục cùng nhau chia sẻ vậy mà em cũng dứt áo ra đi, chẳng lẽ bây giờ anh đi lụm lon nước ngọt một mình sao em... Quê lắm, đi hai người vẫn đỡ ngại hơn mà em...

Ngày em nói câu chia tay sao mà bàng hoàng quá... Lời nói của em nhẹ nhàng mà sao anh nghe như tiếng bả chủ đòi tiền nhà vậy, giật thót và buốt nhói con tim... Đang uống ngụm nước, nghe em nói xong câu goodbye anh phụt nước thẳng vô tô cháo lòng đang ăn ngon miệng khiến nó bắn tung tóe vào người các nam thanh nữ tú ngồi cùng bàn. Anh đau nhói cõi lòng, bấy nhiêu ngày tháng bên nhau vậy mà em cứ làm như đi chợ vậy...

Em “đón” anh về từ những năm anh còn là thằng sinh viên nhà quê... bây giờ đã là năm 2, em “xài” anh đến mức liễu chán hoa chê, nhụỵ đã hương tàn... Thế rồi bây giờ em nói câu chia tay. Đã có lúc anh nghĩ đến chuyện tự tử để giữ tấm lòng son sắc và trinh trắng với em nhưng... hình như làm vậy hơi... ngu, nên anh đã quyết định cầm cự tới ngày nào hay ngày đó vậy!

Giờ đây anh đã không còn em bên cạnh nữa... cuộc sống buồn tẻ và hiu quanh biết bao... ngồi nhớ lại những lần anh đàn em rống, thật là vui vẻ... bây giờ chỉ còn anh trong căn phòng cô vắng!

Đành phải chúc em hạnh phúc bên thằng boy mới đó.
Thôi nghe em, anh dừng type nghe!
[Đọc Truyện Này...]


Khắc mãi trong tim mối tình đầu



Ai trong cuộc sống này hẳn cũng sẽ có cho mình một mối tình đầu tiên, một mối tình đẹp đẽ nhưng dang dở...

Mối tình đầu của mỗi người đều giống nhau. Luôn mải miết tìm kiếm, mải miết dõi theo, và cũng mải miết đợi chờ. Những năm tháng thanh xuân ngắn ngủi khi đó chôn vùi biết bao ánh mắt, nụ cười, và cả sự ngập ngừng e ngại. Mặc dù có muốn quay trở lại để tìm kiếm nhưng không thể được. Biết là đau lòng nhưng thời gian đâu thể quay lại một lần? Sực tỉnh nỗi mơ hồ thì rốt cục đã cách một lớp bụi ký ức, tất cả rồi cũng chỉ là chuyện đã qua.

Người ta nói, mối tình đầu, chính là sự lỡ dở, và lưu dấu suốt đời.

Người ta gọi là mối tình đầu, để còn có mối tình thứ hai, thứ ba, hay mối tình cuối cùng. Mối tình đầu, là để dở dang, là để nhức nhối, là để suốt đời không thể nào quên. Thế nên, nó luôn là một kết thúc buồn, thậm chí còn có cả những dấu vết thương tổn khó hàn gắn. Nhưng, bất cứ ai cũng đều muốn giữ thật chặt những hồi ức đẹp đẽ, vào cái khoảng thời gian còn vô tư lự ấy, chỉ biết dùng tấm lòng chân thật mà yêu thương hết mình, dẫu còn vụng dại và khờ khạo.



Tình yêu đầu có một chút thiếu liều lĩnh, khi chẳng lấy đâu ra dũng khí để quyết định, hoặc kiên trì lựa chọn theo trái tim mình.

Tình yêu đầu có một chút gần gũi như mối liên hệ vô hình, gắn kết tất cả mọi thứ cảm xúc để làm thành sự đồng điệu.

Tình yêu đầu có một chút sai lầm, khi tình cảm mới chớm nở vẫn còn nguyên sơ, khi băn khoăn không biết làm thế nào mới đúng, khi lúng túng, rối bời để rồi đọc sai những lần lạc nhịp, để rồi đã vội lựa chọn mà chưa hiểu hết cảm xúc của chính mình. Tình yêu đầu là những vấp váp phải nhận nỗi đau tương xứng, nhưng hết đau rồi mới thấy, nó có ý nghĩa như thế nào.

Tình yêu đầu, có thể vì lý do này lý do kia mà kết thúc, nhưng nó vẫn để lại những cảm xúc chẳng thể giải thích được thành lời. Mà sau này chúng ta chẳng còn có thể được trải qua lần nữa. Bởi vì, mối tình đầu, chỉ có một mà thôi.

Mỗi người chúng ta bước qua tuổi thanh xuân, đều lưu dấu vết tích của một mối tình, hay những rung động đầu đời. Lần đầu tiên biết dành toàn bộ tâm trí cho một ai đó, lần đầu tiên biết nhung nhớ, biết thất vọng, biết đố kị, rồi biết đến yêu. Nhưng cho dù có như thế nào đi chăng nữa, những người đã từng yêu, và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa rất lớn đối với quá trình trưởng thành của chúng ta. Và mối tình đầu, giống như một cuốn phim đã ngả màu vàng ố sau khi bị lưu dấu tích của thời gian, vẫn là kỷ vật tuyệt vời nhất trong ký ức của mỗi người.


Có ai nhắc cho bạn nhớ, bạn đã bước qua bao nhiêu mối tình? Có ai nhắc cho bạn nhớ, bạn đã đi qua biết bao nhiêu thương nhớ trong suốt quãng thời gian còn đang tuổi trẻ?

Dần dần bạn cũng sẽ quên rất nhiều chuyện trong quá khứ, khi mà càng già đi, sẽ càng phải nhường trí nhớ cho rất nhiều những quan tâm khác. Nhưng, cho dù có quên bất cứ chuyện gì, thì điều chắc chắn không thể quên chính là người đầu tiên mà bạn đã từng yêu, mối tình đầu tiên trong cuộc đời của bạn. Đấy chính là đoạn ký ức đã được đóng rễ và theo bạn cho đến lúc cuối đời.

Hãy giữ cho tất cả hồi ức được nguyên vẹn, hãy biến tất cả những trang nhật ký về tình yêu đầu đời khi ấy trở thành một thứ tài sản để trân trọng về sau. Bởi vì làm gì có thứ tình cảm nào trong trẻo hơn thế nữa?

Vì thế, cho dù có ra sao, cho dù có trải qua thời gian như thế nào, chỉ mong bạn đừng quên, bạn đã từng có một tình yêu đầu đời như thế nào, cũng đừng nhẫn tâm lãng phí nó.

Ai chẳng có những phút rung động đầu đời, ai chẳng giữ cho mình hình ảnh một người thật kín trong tim? Chỉ cần bảo toàn thứ tình cảm đẹp mà bạn đã từng có, bạn sẽ bỗng dưng cảm thấy luôn luôn được sưởi ấm.

Nguồn: Blog tinh yeu
[Đọc Truyện Này...]


Subscribe to: Posts (Atom)
 
Truyện tình lãng mạn Blog tinh yeu | Doc truyen online | niên giám thống kê | viên rửa bát|bột rửa bát|muối rửa bát|
Lên Đầu Trang
Lên Trên